Sunday, June 27, 2021

TẢN MẠN CHUYỆN NHỮNG LÁ CỜ

 Sau một ngày làm việc căng thẳng, vật lộn với các con số khô khan, tôi nhảy vào YouTube thả hồn theo những nốt nhạc vàng Bolero réo rắt. Tôi có tật vừa nghe nhạc, vừa tò mò xem những lời bình của thính giả. Thật bất ngờ, có nhiều bạn trẻ trong nước cũng ghiền nghe những dòng nhạc trữ tình trước 1975. Các em tâm sự, họ đã đến với nhạc vàng qua người thân hay bạn bè. Nghe chơi rồi đâm ra nghiện. Nhiều em kết thúc lời khen ngợi bằng lá cờ đỏ sao vàng để tôn vinh dòng nhạc Việt Nam. Nếu các cố nhạc sĩ như Trầm Tử Thiên, Nguyễn Văn Đông, Trần Thiện Thanh, Duy Khánh mà thấy được thì chắc cũng dở khóc dở cười. Các em không biết rằng, phần lớn họ là những người đã chiến đấu và hy sinh để chống lại cái chủ nghĩa mà lá cờ đỏ sao vàng đại diện. Riêng tôi, vừa nhìn thấy lá cờ này liền bị “dị ứng”, hảo cảm dành cho người viết “bốc hơi” hơn phân nửa. Tôi không trách họ, vì phần lớn sanh ra và lớn lên sau 1975. Các em không biết lá cờ nào khác ngoài cờ đỏ sao vàng. Tuy nhiên, tôi có một góp ý nhỏ. Nếu các em tôn trọng và quý mến những tác phẩm của những người sáng tác trong miền Nam VNCH*(Việt Nam Cộng Hòa), xin đừng vô ý thêm lá cờ đỏ sao vàng vào lời khen tặng của mình. Được vậy thì các cố nhạc sĩ cũng ngậm cười nơi chín suối!

Các cháu cầm cờ 1 sao lớn và 5 sao nhỏ đón Tập cận Bình

Thật ra, nếu bất ngờ hỏi một người dân Việt Nam nào đó trên đường phố cờ đỏ sao vàng có ý nghĩa gì, tôi tin là không có mấy người có thể trả lời hoàn chỉnh được câu hỏi này. Theo Wikipedia:

Cờ đỏ sao vàng Việt Nam - “Ý nghĩa của lá cờ với nền màu đỏ tượng trưng cho màu của cách mạng, máu của các anh hùng, ngôi sao vàng tượng trưng cho linh hồn dân tộc và năm cánh sao tượng trưng cho năm tầng lớp tham gia cách mạng sĩ, nông, công, thương, binh cùng đoàn kết kháng chiến.” 

Cờ đỏ năm sao của Trung Quốc - “Màu đỏ tượng trưng cho cách mạng và cũng tượng trưng cho máu của các chiến sĩ đã hy sinh vì độc lập. Năm ngôi sao tượng trưng cho sự đoàn kết của nhân dân cách mạng đại đoàn kết dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Trung Quốc.”

Cờ đỏ búa liềm củ đảng CS liên Xô (1923 - 1991):


Nền đỏ tượng trưng cho máu mà công nhân và nông dân đổ xuống trong cuộc đấu tranh giải phóng của họ. Búa tượng trưng cho người lao động công nghiệp trong khi liềm tượng trưng cho người lao động nông nghiệp, họ tạo thành giai cấp vô sản, hình thành nên nhà nước Liên Xô. Ngôi sao đỏ đại diện cho Đảng Cộng sản Liên Xô, vị trí phía trên búa liềm thể hiện vai trò lãnh đạo của Đảng trong xã hội xã hội chủ nghĩa nhằm thống nhất và soi sáng cho công nhân và nông dân trên con đường xây dựng chủ nghĩa cộng sản.” 

Đọc đến đây, tôi thấy ý nghĩa của những lá cờ này phảng phất như nhau. Nhìn hình các quốc kỳ trên cũng thấy mài mại giống nhau. Mẫu số chung: Màu đỏ là tượng trưng cho cách mạng, là máu của giai cấp vô sản trong cuộc đấu tranh giai cấp của họ. Sao vàng hay búa liềm là biểu tượng cho các tầng lớp, giai cấp trong xã hội dưới sự lãnh đạo của Đảng. Theo tôi, quốc kỳ phải phản ánh được nét đặc trưng của một đất nước và là niềm tự hào của dân tộc, bởi vì nó là một phần quan trọng trong nền văn hoá của một quốc gia. Rất tiếc, lá cờ đỏ sao vàng không có nét gì “độc, lạ”. Nếu thêm vào 4 ngôi sao nhỏ xung quanh thì trở thành cờ CS Trung Quốc. Có người mỉa mai nói rằng một ngôi sao vàng giống như cúi đầu, ngầm công nhận mình là 1 thành phần quận lỵ của TQ. Ý kiến thú vị, vì thật sự nhìn vào lá cờ này không có điểm gì nói lên lịch sử oai hùng, hay đậm màu sắc nhân nghĩa của dân tộc tôi. Tội nghiệp cho “linh hồn dân tộc” Việt Nam với 4000 năm văn hiến bị “chìm lỉm” trong biển máu đấu tranh giai cấp của cách mạng chuyên chính vô sản. Thương nhất là giai cấp công, nông. Ngây thơ nghe lời đường mật. Tưởng rằng đi theo học thuyết Mác Lê - chuyên chính vô sản, sẽ có ngày đổi đời lên hương. Tiếc rằng, dưới sự lãnh đạo “tài tình” của Đảng, chết một “đống” người, máu chảy thành sông, nhưng vô sản vẫn hoàn vô sản. Vô hình chung bị lợi dụng, trở thành một công cụ tiêu diệt kẻ thù cho Đảng. Sau đó, lại tạo ra một giai cấp mới, “tư sản đỏ” thống trị lại mình (?) Than ôi, đúng là tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa!


Người Cộng sản Việt Nam rất căm hận khi thấy lá cờ “ba que” vẫn phấp phới tung bay trên những địa phương có người Việt tự do cư ngụ. Họ muốn đuổi tận, giết tiệt, mà lá cờ vàng ba sọc đỏ này cứ như cái gai trước mắt nhổ hoài không xong. Lá cờ này đã có một lịch sử thăng trầm gắn liền với lịch sử của Việt Nam, miền Nam và cộng đồng của người VN tự do ở hải ngoại. Cờ vàng từng là quốc kỳ của Quốc gia Việt Nam từ 1949 đến 1955 và của Việt Nam Cộng hòa từ 1955 đến 1975. Sau 1975 cho đến hiện tại, nó đại diện cho cộng đồng người Việt tự do ở hải ngoại và được nhiều nước sở tại công nhận. Theo giáo sư Nguyễn Ngọc Huy thì:

” ...quan niệm cổ của dân tộc Việt Nam, màu vàng thuộc hành thổ và màu đỏ thuộc hành hỏa và vì hỏa sanh thổ nên hai màu này rất hợp với nhau. ..., ba sọc đỏ nhỏ như những tia nắng rọi xuống một mặt đất rộng rãi làm cho mặt đất này ấm áp và có điều kiện thuận lợi cho cây cỏ mọc lên được”.

“...nền vàng tượng trưng cho quốc gia và dân tộc Việt Nam nói chung và ba sọc đỏ tượng trưng cho ba kỳ. Vậy, ba sọc đỏ nằm trên nền vàng hàm ý là nước Việt Nam gồm cả ba kỳ và dân tộc Việt Nam gồm người của cả ba kỳ”. Ba sọc đỏ còn là biểu tượng cho Tự Do (Freedom), Dân Chủ (Democracy) và Nhân Quyền (Human Rights).

Như đã giải thích ở trên, lá cờ vàng thuần tuý phản ánh quan niệm, cái nhìn của người Việt Nam về thiên nhiên, con người và đất nước mình. Trong đó chứa đựng những ước mơ về những giá trị cơ bản nhất của nhân loại: Tự Do, Dân Chủ và Nhân Quyền. Như ông Lê Duy San đã viết trong bài Ý Nghĩa Của Lá Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ Và Bài “Tiếng Gọi Công Dân”, Trong gần 30 năm, từ 1948 đến 1975, người dân VN tự do cũng như người lính VNCH chống Cộng Sản Việt Nam đã hy sinh không biết bao xương máu không phải là để bảo vệ cho một chủ nghĩa hay một chủ thuyết nào mà chỉ là để bảo vệ cho Tự Do, Dân Chủ và Nhân Quyền cho Việt Nam. Những giá trị nhân bản đó đã không ngừng được các nhạc sĩ miền Nam trước năm 1975 phản ánh trong các bản nhạc Vàng. Chủ đề đó cũng xuyên suốt liên tục trong các lãnh vực khác của văn hoá miền Nam Việt Nam. Chính vì vậy, dù trải qua bao nhiêu thăng trầm, vùi dập của thời cuộc, nó như ngọn cỏ dại vẫn trường tồn và tái sinh mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Không có những lời hô hào, gào thét, hận thù đấu tranh giai cấp. Thay vào đó là những nốt nhạc lời ca tha thiết tình người, đầy ấp tình yêu dân tộc mang đậm tính nhân văn. Chính vì vậy mà văn hoá của miền Nam Cộng Hoà nói chung và dòng nhạc Vàng nói riêng, đã tự khẳng định giá trị tồn tại, và sức thuyết phục giữa những thế hệ người Việt Nam trong quá khứ, hiện tại và tương lai. 

VNCH không phải vô cớ chọn lá cờ vàng ba sọc đỏ là quốc kỳ cho chính phủ mình. Bởi vì cờ Vàng và ý nghĩa của nó, đã phản ánh trung thực và trọn vẹn những nét đẹp ấm áp tình dân tộc và đầy tính nhân bản của người Việt Nam. Với tôi, cờ Vàng ba Sọc không những vừa đẹp từ bên ngoài, “độc, lạ” có một không hai, mà còn đẹp đến ý nghĩa bên trong. Và đặc biệt rằng, tuyệt đối, không “đụng hàng” với quốc kỳ nào trên trường quốc tế. Xin mượn lời quảng cáo của Pantene vào những năm 80 để kết thúc bài viết này “Don’t hate me because I’m beautiful“.

Lê Châu Thanh Tuyền

 

No comments:

Post a Comment